Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

trình độ chém gió của ad koh đủ để chấm điểm cho em này nên nhờ mem đọc và chấm hộbài văn này Miêu Tả Việc Quét Nhà Thử hỏi trên đời này có côngơn nào to lớn hơn ơn cha mẹ? Chỉ trách, con trẻ lúc ấuthơ chưa có sức lực, khó lòng báo hiếu mẹ cha. Vậy nên vào một đêm mưa gió, trong lúc mẹ coi TV, bố đọc báo, em đã đứng giữa nhà dọc dạc cất tiếng, hòa theo tiếng sấm ngoài trời: “Từ nay, con sẽ thay mẹ quét nhà”. Thế là mỗi sáng, trước khi đến trường em đều quét nhàmột lượt. Tiếng chuông báo thức vang lên, xuyên qua tai, thấm vào não, kính thíchcác dây thần kinh của em khiến em vươn tay tắt đi chuông báo. Em lăn qua đảo lại vài lần, rồi lừ đừ nhổm dậy. Đoạn em ngửa cổ lên húmột tràng dài. “đ* m* sáng sớm không cho ai ngủ hết!!!” Đấy là tiếng của bà Tư bún bò hàng xóm đáp lại lời em. Em đánh răng rửa mặt xong, cặp vở đã soạn từ hôm qua, liền bắt tay vào quét nhà. Emcầm cây chổi đã sỉn màu lên,bỗng như có luồng năng lượng truyền qua người. Quamấy ngày quét dọn, chổi hiểu ý người, người hiểu ý chổi, tuy một mà hai, tuy hai mà một. Tay phải em đặt lên đoạn nửa trên cán chỗi, nếu hình dung là cơ thể nữ nhi, thì là tùy tiện để gần hai bầu ngực. Còn tay trái em thì khẽ đặt trên đầu cán chổi, chính là mái tóc bồng bềnh vậy. Haichân em thả lỏng, người hơi cúi về trước. Tư thế này trong kiếm đảo là thủ chứ không công, nhưng dùng cho quét nhà thì là quét chứ không thủ. Tay em khẽ động, chiếc chổi như có linh tính, cũng di chuyển theo đôi tay của em. Chiếc chổi lướt trên sàn nhà,lúc qua lúc lại, lúc tới lúc lùi, lúc lên lúc xuống, ảo diệu phithường. Những hạt bủi li ti, hạt nhẹ thì khẽ bay lên cao, hạt nặng thì nằm sát đất, bị kình lực truyền từ tay em xuống đầu chổi đưa đẩy tới lui không sao thoát được. Độtnhiên một mảnh giấy vụn to thoát khỏi vùng kiểm soát của đầu chổi. Mảnh giấy tuy mau lẹ, nhưng không thoát khỏi cặp mắt của em. Tay em lắc nhẹ, đầu chổi đã xoay một lòng lớn, rèm cửa sau lưng không có gió mà bay phần phật, mảnh giấy vụng đã được thu về, nằm yên bấtlực. Em quét từ trong ra ngoài, từtrên xuống dưới. Tuy nhiên, em cho rằng thỉnh thoảng cũng nên quét từ dưới lên trên, từ ngoài vào trong để âm dương trong nhà được điều hòa, giúp người thân tránh tai kiếp. Quét xong, emđể chổi lại góc nhà. Tuy người chỗi xa nhau, nhưng đã luyện đến mức này, tay không có chổi, nhưng trong lòng có chổi. Chỉ sợ tu luyện một thời gian nữa, không có chổi em cũng quét được nhà. Mỗi khi quét nhà xong, em cảm thấy như trút bỏ được gánh nặng trong lòng, tâm vôtạm niệm. Những hạt bụi trên sàn nhà, như bụi hồng trần trên vai áo bị em rũ sạch, khiến em đến trường với tâmtrong sạch và thanh khiết vôcùng. Nếu có thể, em nguyệntrọn đời trọn kiếp quét nhà cho ba mẹ em.

Không có nhận xét nào: